Đồ phế vật!
'Tê Dương giận dữ mắng, sau đó hai mắt nhắm hắn nhắm chặt và liên tục dập đầu trên đất.
Hắn biết mình không còn đường sống nữa.
Với tính tình của Nhiêu Ưng, tất nhiên sẽ truy cùng giết tận, không để ai sống sót.
Chuyện đã tới nước này, hắn chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.
Nhưng vào lúc này, Lâm Chính đột nhiên vươn tay, nhẹ nhàng nhổ cây châm bạc trên ngực xuống.
Nhiêu Ưng đang chuẩn bị xử lý Tê Dương nhìn thấy vậy không khỏi giật mình.
Hắn trừng to đôi mắt nhìn Lâm Chính.
Sau đó thấy Lâm Chính duỗi tay ra rút cây châm bạc. thứ hai xuống.
Sau đó là cây thứ ba, thứ tư, thứ năm...
Chỉ một lát sau, toàn bộ hơn hai mươi châm bạc đâm vào ngực Lâm Chính đều bị rút ra.
Nhiêu Ưng đột nhiên thở gấp.
'Tề Dương gian nan ngước nhìn lên, thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy giật mình.
"Châm bạc Nhiêu anh kiệt nhổ ra dễ dàng như vậy sao?", Trương Kỳ ngơ ngác nhìn sang, không thể tin nổi.
"Không, số châm bạc đó không dễ rút ra như vậy được!" Sở Thu ở bên cạnh thấp giọng nói.
"Chuyện này là sao?”
"Tôi không biết, bình thường muốn giải trừ châm bạc của người khác chỉ có hai khả năng. Một là tránh từ trước, ngăn châm bạc không sâu ba phần vào người, tiếp xúc với gân mạch. Nếu không, một khi cưỡng chế rút ra sẽ ảnh hưởng đến gân mạch khiến bản thân bị thương nặng. Tôi thấy châm bạc của Nhiêu Ưng đã đâm ba phần vào người Lâm Chính, nhất định đã chạm đến mạch rồi nên điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814521/chuong-3744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.