Nghe Lâm Chính nói vậy, đừng nói Nhiêu Ưng hết sức kinh ngạc, ngay cả Sở Thu và đám người Trương Kỳ ở phía sau đều trợn mắt há hốc miệng, không thể tin được.
"Lâm Chính đại nhân đang muốn làm gì đây?" "Chẳng lẽ... muốn bắt Nhiêu Ưng, sau đó bảo người của Trùng Long Cốc lấy đan dược chuộc người?", khuôn
mặt Sở Thu đờ đẫn, ngơ ngác hỏi.
"Anh ta điên rồi sao? Đây là một trong bảy thiên tài đớ..
Trường Kỳ há to miệng, gần như không thể tin được.
Ý tưởng của Lâm Chính thật điên rồ.
Hơn nữa, anh cần nhiều đan dược như vậy làm gì? Một mình anh có thể ăn hết sao?
Trong cơ thể có nhiều đan dược cực phẩm như vậy, chưa bàn tới là có ăn được hay không, cho dù ăn được, cũng không ai nói được nhiều đan dược dung hợp có dẫn đến biến chất thuốc, sinh ra kịch độc hay không.
Huống chỉ, một mình anh có hơn mười nghìn viên đan dược cực phẩm, thoạt nhìn đây chẳng khác gì kho bạc di động, ai nhìn mà không ham? Nhất định sẽ sinh ra lòng tham muốn cướp bóc.
Đến lúc đó, nếu có người giở trò với anh, tự anh có thể chống đỡ được sao? Đồ điên! Người này hoàn toàn điên rồi. Mọi người kinh hãi.
"Nhiêu Ưng! Đám người ở Trùng Long Cốc bồi dưỡng anh, chắc chắn tiêu tốn không ít tiền bạc và tài nguyên vì anh. Vậy chắc hẳn giá trị của anh đáng giá ít nhất năm ngàn viên đan dược cực phẩm nhỉ?", Lâm Chính nhìn chằm chằm Nhiêu Ưng, mỉm cười hỏi.
"Hừ, cậu khinh thường người khác thật đấy! Những năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814520/chuong-3743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.