Ái Nhiễm nghe thấy thế, khuôn mặt xinh đẹp liền trở nên khó coi.
Tuy cô ta biết Lâm Chính có y thuật bất phàm, nhưng dù sao tên này cũng là thánh thủ, còn là đồ đệ của Cửu Tử Chân Nhân, chắc chắn bản lĩnh không hề đơn giản.
“Thân y Lâm, mặc kệ anh ta đi, để tôi đưa anh ra ngoài!", Ái Nhiễm lập tức lên tiếng.
“Được!”, Lâm Chính gật đầu, cũng không muốn lãng phí thời gian với Giản Đào, đang định rời đi.
Nhưng Giản Đào vẫn quấn lấy không tha. “Đứng lại!", anh ta lại quát.
“Giản thánh thủ, tôi đã nói rồi, mong anh đừng làm khó bạn tôi, nếu không chính là làm khó tôi!", Ái Nhiễm tức giận quát.
“Gô Ái Nhiễm, bây giờ không phải là tôi làm khó bạn cô, mà là cô đang nghi ngờ y thuật của tôi, nghi ngờ y thuật của ân sư Cửu Tử Chân Nhân! Trước đó cô đã nói y thuật của bạn cô không hề kém cạnh tôi, cô lấy y thuật của một người ngoại vực để so sánh với tôi, đây là sỉ nhục tôi, sỉ nhục ân sư của tôi! Nếu tôi để anh ta cứ thế rời đi, chuyện này đồn ra ngoài thì tôi biết giấu mặt vào đâu?”, Giản Đào trầm giọng nói.
“Đó là việc của anh”.
“Thế còn thể diện của ân sư tôi thì sao?”, Giản Đào. bỗng hỏi ngược lại.
Ái Nhiễm nhíu mày.
“Nghỉ ngờ tôi cũng được, nhưng tôi nhận ơn của Cửu Tử Chân Nhân, nếu để người ta biết nhà họ Dục các cô lấy y thuật của ân sư tôi ra so sánh với một người ngoại vực, thì chẳng phải là nhục nhã?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814441/chuong-3664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.