Nhìn thấy vẻ mặt châm chọc mỉa mai của những người nhà họ Dục đang có mặt, Lâm Chính cũng đã đoán được chút ít.
Bố, các chú các bác, xin mọi người hãy chú ý lời nói của mình. Dù Lâm Chính từ đâu đến, thực lực mạnh yếu ra sao, thì cũng là bạn con, là bạn của nhà họ Dục. Mọi người hãm hại anh ấy, châm chọc mỉa mai anh ấy như vậy, không cảm thấy quá đáng sao?”, Ái Nhiễm có chút tức giận, lạnh lùng nói.
“Sao? Một người ngoại vực mà cũng xứng làm bạn của nhà họ Dục chúng †a?”, có người cười khẩy.
“Xứng hay không là ý kiến của các người, là bạn của nhà họ Dục hay không thì người ngoài tự có phán đoán, ít nhất Lâm Chính là bạn của Dục Ái Nhiễm tôi. Nếu các người sỉ nhục anh ấy ở đây thì người ngoài sẽ thấy thế nào? Bọn họ sẽ nghĩ đây chính là đạo đãi khách của người nhà họ Dục! Đến lúc đó, người sỉ nhục thanh danh của nhà họ Dục không phải là Lâm Chính, mà là các người!", Ái Nhiễm lạnh lùng đáp.
Câu này khiến người nhà họ Dục lại á khẩu, không biết nên nói gì cho phải.
Lâm Chính bật cười. Không thể không nói Ái Nhiễm quả là có tài ăn nói. Dục Chấn Thiên cũng biết cô con gái này không phải dạng vừa, nếu so mồm mép thì không ai nói lại được cô ta cả.
Ông ta hít sâu một hơi, rồi nói thẳng: “Nhóc con, bố không muốn làm căng với con, chuyện này gia tộc đã có quyết định, con đừng nói mấy lời vô ích nữa! Còn cậu thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814440/chuong-3663.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.