Chú năm sửng sốt, lúc này mới hiểu mình nói lỡ lời.
Nhưng đến giờ phút này, ông ta cũng không muốn nói lời thừa thãi, nghiêm túc lên tiếng: “Tiểu Nhiễm, cháu nghe lời đi! Lần này khách quý đến đây là để cứu nhà họ. Dục chúng ta! Vị khách quý này sẽ đại diện cho nhà họ Dục tham gia cuộc thi, nếu cháu không đi tiếp rượu thì sẽ làm vị khách đó nổi giận. Chẳng lẽ cháu muốn đẩy nhà họ Dục vào chỗ bất lợi?”.
“Cái gì?”
Ái Nhiễm căng thẳng: “Mọi người tìm một người đại diện cho nhà chúng ta tham gia cuộc thi? Vì sao cháu không biết?”.
“Chuyện này chú đã quyết định từ một tuần trước, nhưng cháu đi khỏi vực Diệt Vong nên chúng ta cũng không báo cho cháu!”, chú năm nói.
Ái Nhiễm hít vào một hơi, chỉ đành cúi đầu nói: “Thần y Lâm, thật xin lỗi, xem ra tôi làm chuyện uổng công rồi”.
“Không sao, cô Ái Nhiễm, nếu nhà họ Dục đã tìm được người khác thì cô cứ nghe theo lựa chọn của họ đi”, Lâm Chính nói.
“Thần y Lâm, tôi không ngờ chuyện lại thành ra thế này, nhưng xin anh đợi một lát, tôi muốn nói chuyện với bố tôi xem”, Ái Nhiễm nói, hiển nhiên cô ta vẫn muốn tranh thủ chút cơ hội.
Lâm Chính suy nghĩ một lúc, gật đầu đáp: “Cũng được, cũng đã đến đây rồi, tôi không ngại ở lâu thêm lúc nữa”. “Được! Thần y Lâm, xin anh hãy đợi tôi một lát”.
Ái Nhiễm khẽ gật đầu, sau đó quay người đi đến sảnh tiệc.
Chú năm nhìn Lâm Chính chằm chằm, không nói gì, cũng đi theo Ái Nhiễm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814434/chuong-3657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.