"Thưa cô chủ!"
Người quản gia vội vàng đi vào.
“Sao ông chủ còn chưa tới?” Ái Nhiễm hơi nhíu mày hỏi.
"Cái này. .. tôi cũng không biết, ông chủ đã hạ lệnh không quấy rầy nên tôi cũng không dám hỏi", quản gia bất đắc dĩ nói.
Ái Nhiễm không nói gì, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì.
“Ái Nhiễm, cô yên tâm, đợi thêm lát nữa cũng không sao”, Lâm Chính cười nói.
Ái Nhiễm do dự một chút, sau đó gật đầu, thấp giọng nói: "Lâm thần y, thực xin lỗi, mong anh bỏ quá chơ'.
"Không sao, dù sao ai cũng có việc phải làm, chờ đợi cũng không có gì to tát".
“Cám ơn”, Ái Nhiễm lại gật đầu. Hai người tiếp tục trò chuyện trong phòng khách.
Nhưng Ái Nhiễm rõ ràng đang có tâm sự gì đó nên cô ấy không nói nhiều.
Lâm Chính thấy cuộc nói chuyện không có gì thú vị nên lại nhắm mắt dưỡng thần.
Đợi thêm hai tiếng nữa, trời tối mịt mới có người đến.
Tuy nhiên, người đến không phải là gia chủ nhà họ Dục và những người có địa vị cao trong gia tộc mà là một người đàn ông trung niên khoảng vừa tròn bốn mươi.
"Chú Năm? Sao chú lại ở đây? Bố cháu đâu?"
Ái Nhiễm đứng dậy và hỏi.
“Bố cháu và những người khác đang tổ chức yến tiệc chiêu đãi các vị khách quý. Ái Nhiễm, mau theo chú đến bữa tiệc kính rượu các vị khách quý”, người đàn ông được gọi là chú Năm cười nói.
Ái Nhiễm sửng sốt, giọng nói lạnh lùng: "Chú Năm, cháu đã nhờ quản gia thông báo cho bố cháu và những người khác đến sảnh chính tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814433/chuong-3656.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.