"Đơn giản?"
Ái Nhiễm liếc nhìn anh, lắc đầu: "Thần y Lâm, tôi biết ở thế tục anh tự nhận là y thuật thiên hạ vô song, mà quả thực ở thế tục không ai có y thuật có thể bì được với anh. Nhưng nơi này không phải thế tục mà là vực Diệt Vong, ở đây có rất nhiều người đã nghiên cứu y thuật cả mấy trăm năm. Anh nghĩ y thuật của anh có thể đấu lại bọn họ sao?".
"Sao? Cuộc thi này... bất cứ ai ở vực Diệt Vong cũng được tham gia hả?".
"Cũng không phải, quy định của cuộc thi là những hậu bối còn trẻ mới được tham gia, không được quá 50 tuổi". Bởi vì hầu hết mọi người ở vực Diệt Vong đều có bản lĩnh kéo dài tuổi thọ, tuổi thọ trung bình rất cao, nên 50 tuổi cũng được coi là thanh niên.
"Nếu đều bằng tuổi thì tôi không sợ", Lâm Chính cười nói.
"Bằng tuổi thì anh không sợ? Thế thì anh đúng là tự tin về bản thân mình quát! Anh phải biết răng, con cháu
của các thế gia đại tộc kia từ khi sinh ra đã được danh y trong gia tộc cải tạo cơ thể và thiên phú. Bọn họ đều có thiên phú cực kỳ đáng sợ, lại được những lão quái vật đã sống mấy trăm năm trong gia tộc đích thân dạy dỗ y thuật, điều kiện được ông trời ưu ái, sao anh có thể bì nổi chứ? Sao thế? Thần y Lâm, lẽ nào anh là đệ tử do vị danh y nào đó dạy dỗ sao? Anh có thể nói tên không? Nhưng tôi không nghĩ danh y của thế tục có thể sánh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814397/chuong-3620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.