Lâm Chính không dám chậm trễ, vội vã nhấc máy.
"Thầy!" Trong điện thoại vọng tới chất giọng khàn khàn.
"Băng Thượng Quân, đã tìm thấy manh mối rồi sao?", Lâm Chính lập tức hỏi.
"Thông tin điều tra được không nhiều, hiện tại chỉ xác định được vị trí của Thiên Thần Điện. Hình như... nó không nằm trong Long Quốc", Băng Thần Quân trầm giọng nói.
"Không nằm trong Long Quốc sao? Lẽ nào là ở ngoại vực?"
"Đúng vậy, quả thực là ở vùng ngoại vực. Hơn nữa nó còn ở một nơi không thuộc thẩm quyền của bất cứ quốc gia nào', Băng Thượng Quân đáp.
"Nơi không thuộc sở hữu của bất cứ quốc gia nào ư? Lâm Chính cau chặt mày lại, sau đó như thể nhớ ra điều gì, nghiêm giọng hỏi: "Anh đang ám chỉ khu vực. nằm ngoài biên giới Tây Nam của Long Quốc, gọi là khu Hắc Cảnh phải không?"
"Đúng vậy, chính là khu Hắc Cảnh. Có điều kết quả điều tra cho thấy nơi Thánh Quân Diệp Viêm đang ở không gọi là Hắc Cảnh mà gọi là...vực Diệt Vong!"
"Vực Diệt Vong?”
Lâm Chính sững lại, chưa từng nghe tới địa danh này.
Hắc Cảnh này giống như hai cực Bắc Nam, là một nơi hoang sơ không người. Điều ở đó hoàn toàn không phù hợp để con người sinh sống. Đất đai không thể trồng được bất kỳ loại thực vật nào, thậm chí lòng đất cũng không có giá trị khai khoáng. Bởi vì địa hình quá dài, diện tích cực rộng, lại thường xuyên có bão cát, động đất và các loại thời tiết bất lợi nên ở đây không thể đóng quân. Cái nóng mùa hè ở nơi này quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814390/chuong-3613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.