"vụt"
Trên bàn phẫu thuật, Lâm Chính rút cây kim cuối cùng ra, sau đó thở phào một tiếng, cả người lùi về sau hai bước, mệt đến nỗi gục ra bàn.
Người lính nằm trên bàn phẫu thuật đã giữ được tính mạng.
Nhưng Lâm Chính vẫn không vui lên được.
Trận chiến lần này có quá nhiều người lính thiệt mạng, chết không toàn thây. Vậy nên cho dù Lâm Chính y thuật thông thiên cũng khó mà cứu nổi.
Điều càng khiến anh buồn bã hơn là một sô chiến sĩ †uy tìm được cơ thể toàn vẹn nhưng đã bỏ lỡ thời gian vàng để chữa trị, cho nên cũng vô phương cứu chữa.
Anh đã đem tất cả dược liệu mình tích trữ ra để cứu người, nhưng chỉ cứu được vài người mà thôi.
"Nói cho cùng, vẫn là y thuật của mình không đủ tốt!"
Lâm Chính khó nhọc nhấc tay lên, nhìn vào cây kim trong lòng bàn tay, sau đó đột nhiên siết chặt bàn tay, mặc cho cây kim bạc đâm vào da thịt.
Tỉnh tang! Lúc này, chuông hiệu của phòng phẫu thuật vang lên.
Lâm Chính dây thần kinh căng ra, nhìn ra phía cửa.
Anh thấy Tân Bách Tùng mở cửa ra, đằng sau còn có một người đi vào phòng.
Đó là Vạn Kình Tùng!
Bình thường dù có việc gấp, người ngoài cũng không thể xen vào giữa cuộc phẫu thuật. Mặc dù cuộc phẫu thuật này vừa kết thúc rồi nhưng Vạn Kình Tùng lao vào đây như vậy, chắc chắn là có việc gấp.
"Tướng Vạn, có chuyện gì vậy?" Lâm Chính nhổ cây kim bạc ra khỏi lòng bàn tay, hạ giọng hỏi.
"Tướng Lâm, tôi phải báo cho cậu biết một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814389/chuong-3612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.