Quả thật.
Bà ta sợ Long Thiên Tử.
Tuy rằng thực lực của bà ta vượt trội hơn người, có thể chém giết với Long Thiên Tử một phen, nhưng thủ đoạn của Thánh Sơn quá đáng sợ, cộng thêm thiên phú vô song của Long Thiên Tử, kỳ tài ngàn năm hiếm có. Bây giờ bà ta có thể đối phó với Long Thiên Tử nhưng một năm sau thì sao? Năm năm sau thì sao? Mười năm sau thì thế nào? Điều bà ta thực sự sợ hãi là thiên phú vô song của Long Thiên Tử!
Đắc tội với một thiên tài cái thế là điều không nên nhất trên thế giới này.
Lâm Chính nở nụ cười quái dị, sau đó cầm lấy cây kim bạc trị thương cho Thần Võ Tôn.
Thần Võ Tôn im lặng phối hợp.
Bà ta cởi bỏ bộ võ phục trên người, nhưng trông rất mất tự nhiên.
Mặc dù bà ta không còn trẻ như thiếu nữ tuổi đôi mươi, nhưng mấy năm nay bà ta chuyên tâm tu luyện, thường xuyên bế quan, năm tháng dài đằng đẫng chưa từng nói chuyện yêu đương, huống hồ là cởi quần áo. trước mặt đàn ông.
Nhưng đây là để trị thương nên bà ta vẫn phải thả lỏng tinh thần.
"Tiếp tục cởi”.
Lâm Chính liếc nhìn, thản nhiên nói, tiếp tục bận rộn điều chế thuốc.
“Vẫn phải cởi à?”, Thần Võ Tôn sững sờ.
"Bà hi vọng kim châm của tôi có thể xuyên qua quần áo của bà sao? Tuy rằng có thể làm được, nhưng hiệu quả quá kém, chỉ sợ không chữa khỏi cho bà”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Ờ... được!"
'Thần Võ Tôn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc do dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814155/chuong-3378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.