Tân Trác, Tân Linh vội vàng chạy xuống võ đài, chen vào trong đám đông.
Trưởng thôn và những người khác cũng vây lại.
Bác sĩ trong thôn đi xuyên qua đám đông, cấp cứu cho Việt Thái Thanh đang nằm dưới đất.
Sau một hồi cấp cứu, bác sĩ của thôn đứng lên. “Chú Thạch, anh Việt thế nào rồi?”.
“Thạch Tam, Thái Thanh không sao chứ?”. “Tình hình của cậu ấy thế nào rồi?”.
Mọi người nhao nhao hỏi.
Bác sĩ trong thôn lại liên tục lắc đầu, nói: “Tim đã nát, thuốc cũng khó cứu, chuẩn bị hậu sự đi!”.
“Hả?”.
Mọi người ngạc nhiên, tất cả mở to mắt, như bị sét đánh.
Tần Linh cũng bay mất hồn, ngây ngốc đứng tại chỗ.
“Thạch Tam, ông phải nghĩ cách gì đi! Không thể để Thái Thanh chết như vậy được!”, Tân Trác hét lên.
“Trình độ y thuật của tôi chỉ đến thế, không có bản lĩnh khởi tử hồi sinh! Tôi đã cố gắng hết sức”, bác sĩ lắc đầu.
“, Tần Trác sững sờ. “Khốn nạn!”.
Lúc này, trong đám đông vang lên tiếng quát giận, sau đó một bóng người tách đám đông đi tới, đấm vào mặt Tân Trác.
Tần Trác không kịp đề phòng nên bị đánh trúng, suýt chút nữa ngã xuống đất.
Nhìn lại mới phát hiện người đó là Việt Minh, bố của Việt Thái Thanh! “Tôi giết ông!".
'Việt Minh như mất khống chế, muốn ra tay nhưng bị người bên cạnh cản lại.
“Việt Minh! Ông đừng có quá đáng!”, Tân Trác ôm khuôn mặt bị đánh đau rát mà quát lên.
“Hai bố con các người giết con trai tôi còn bảo tôi đừng quá đáng? Tôi thề sẽ giết ông trả thù cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814073/chuong-3296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.