"Anh là Thiên Ma Đạo Nhân thì hẳn đã biết tới tộc Ẩn Ma chúng tôi, bởi vì chúng ta rất lâu trước đây là cùng một tộc người”, Tân Linh nói.
Lâm Chính cười khổ đáp: "Kỳ thực tôi cũng không phải Thiên Ma Đạo Nhân".
"Cái gì?"
Tần Linh hơi sửng sốt, nói bằng giọng không thể tin nổi: "Anh không phải là Thiên Ma Đạo Nhân? Như vậy. ... anh làm sao có thể trúng ma độc? Theo tôi được biết, có thể hạ ma độc thì chắc chắn không phải người thường mà phải là đại ma đầu của Thiên Ma Đạo! Nếu anh không phải yêu ma, đại ma đầu nào lại ra tay tàn độc với anh như vậy?"
"Cô Tần, cô đã đối xử rất tốt với tôi, vậy để tôi nói cho cô biết sự thật. Tôi tên Lâm Chính, quê ở Giang Thành. Cách đây không lâu, tôi có xung đột với ma quân đứng đầu của Thiên Ma Đạo, sau đó bọn tôi đánh nhau, tôi chẳng may trúng phải ma độc..."
Lâm Chính kể lại ngắn gọn cho Tân Linh nghe chuyện xảy ra ở Giang Thành.
Tất nhiên, anh đã lược bỏ một số chỉ tiết quan trọng. Để tránh gây hiểu lâm không cần thiết. Tần Linh há hốc miệng, vô cùng kinh ngạc.
“Bản thân tôi cũng học y thuật, cũng biết một chút chút. Tôi biết loại độc dược này rất đặc biệt nên lập tức đến đầm lầy chết để tìm một số dược liệu quý hiếm, xem thử có giải được nó hay không. Đúng lúc đó thấy mấy người bọn cô đang định hái hoa Thất Sắc nên mới ra tay tương trợ. Đó là đầu đuôi câu chuyện", Lâm Chính cười khổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814055/chuong-3278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.