Sự cố chấp của ông cụ khiến tất cả người của Thiên Tính Gia đều không thể lý giải.
Ngay cả người của Cửu Trại cũng cảm thấy hơi quá.
Nhưng ông cụ có địa vị phi phàm ở Thiên Tính Gia, chỉ một câu nói là có thể bãi nhiệm tộc trưởng, ai dám không phục? “Ông đã có thành ý, nếu tôi không nể mặt thì thật chẳng ra gì, chuyện này... dừng ở đây!”, Lâm Chính nói.
“Vườn thuốc ba tháng có thể hái một lần, thần y Lâm có thể tùy ý đến vườn thuốc kiểm kê. Cậu là người hiểu biết về thuốc, biết loại thuốc nào lúc nào có thể hái. Đợi hái xong, tôi sẽ cho người chuyển thuốc đến Giang Thành, để thần y Lâm đích thân kiểm tra. Nhưng tôi hi vọng thần y Lâm nhận được thuốc rồi mỗi tháng có thể tặng một ít thuốc thường ngày cần thiết cho Thiên Tính Gia chúng tôi, để đảm bảo sức khỏe cho Thiên Tính Gia chúng tôi, không biết có được không?”, ông cụ khom lưng nói.
Thái độ vẫn chân thành. Lâm Chính hiểu rõ mục đích của ông cụ.
Anh im lặng trong chốc lát, khẽ gật đầu: “Được!".
Ông cụ lập tức thở phào nhẹ nhõm.
“Xảy ra chuyện này ai cũng không muốn, chuyện đã được giải quyết trong hòa bình. Bây giờ nên nhanh chóng xử lý cho người bị thương”, ông cụ nói.
Lâm Chính lấy một túi thuốc bột trong túi ra đưa cho ông cụ.
“Nấu Kim Ngân Hoa, Nam Vĩ Thảo, rải thuốc. này vào nấu nửa tiếng, sau đó mỗi người dùng một ít có thể hỗ trợ chữa trị vết thương ngoài da của bọn họ. Người bị thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814018/chuong-3241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.