Ngay khi bảy cao thủ trên trời đáp xuống, gần một nghìn người của Thiên Tính thế gia lao tới từ phía sau.
Người đi đầu là một ông già cao gần hai mét, mặc áo choàng vàng.
Ông già vóc người cao và cân đối, để tóc dài và không có râu, da hồng hào, đôi mắt sắc bén và bình thản như mặt hồ.
Khí thế và hào quang rực rỡ này đủ để khiến mọi người không dám nhìn thẳng vào ông ta.
"Tộc trưởng!!"
Thấy cứu viện, Cửu Trại chủ liền hét lên rồi chạy tới, quỳ rạp xuống đất, chắp tay hành lễ: "Tộc. trưởng! Trại của tôi có gian tặc! Hắn ta kích động người trong trại nổi loạn, tước mất quyền trại chủ của tôi, giờ không ai chịu nghe lời tôi cải"
Nói đến đây, Cửu Trại chủ bật khóc, thân thể mập mạp khẽ run lên.
Lời này vừa dứt, tộc trưởng sắc mặt trầm xuống. Ông ta quét mắt nhìn quanh một lượt, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Lâm Chính.
"Đứng dậy nói chuyện đi”.
"Tạ tộc trưởng!" Mọi người đứng lên.
"Cậu là ai?", tộc trưởng lạnh lùng nhìn chăm chăm Lâm Chính hỏi.
"Khởi bẩm tộc trưởng, đây là bằng hữu của tôi. Lần này anh ấy được tôi mời tới giúp xem bệnh cho bà nội. Bởi vì bà nội tôi tình trạng nguy kịch nên tôi không kịp thời báo cáo gia tộc, xin thứ lỗi!"
Bạch Nan Ly vội vàng tiến lên và nói.
“Bổn tộc trưởng đang hỏi cậu sao?”, tộc trưởng hừ lạnh một tiếng: “Tránh sang một bên”.
Bạch Nan Ly giật mình, liếc nhìn Lâm Chính rồi đành lùi lại.
"Nói cho tôi biết, cậu là ai!", tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3814011/chuong-3234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.