Những người này thuộc tiểu đội tinh nhuệ số 7 của Tử Vực, người cầm đầu tên là Kỷ Bằng.
Sau khi uống thuốc, Tào Tùng Dương đưa bọn họ đi sắp xếp chỗ nghỉ ngơi.
Lâm Chính đứng lên định rời đi, nhưng bị Bạch Họa Thủy gọi giật lại.
"Rốt cuộc cậu đang nghĩ gì vậy? Bọn họ cứng đầu, không chịu khai thì cậu giết quách cho xong, tôi không nhớ cậu trở nên nhân từ nương tay như vậy từ lúc nào đấy, cần gì phải giữ lại hậu họa?", Bạch Họa Thủy đặt quyển sách xuống, không nhịn được hỏi.
"Chà, bà đang dạy tôi cách làm việc sao?", Lâm Chính dừng bước mỉm cười.
"Cậu chọc vào nhiều thế lực như vậy, bây giờ khác gì chơi với lửa không? Tôi bị cậu bắt giữ, nếu cậu xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì tôi còn được yên thân sao? Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết! Cậu đừng có làm liên lụy đến tôi!", Bạch Họa Thủy hừ mũi nói.
"Yên tâm đi, sao tôi lại không biết đạo lý này chứ? Nhưng Tử Vực quá thần bí, hơn nữa cao thủ như mây, tôi muốn phái người đi dò la, nhưng đều bị đối phương phát giác. Bây giờ tôi không biết tý gì về Tử Vực, nếu không nghĩ cách moi được chút tin tức về nó, thì sau này đối phó kiểu gì? Thế nên tôi không thể giết mấy người này được!".
"Nhưng cậu đã thấy thái độ của bọn họ rồi đấy, vịt chết còn không cứng miệng bằng bọn họ, cậu moi tin từ miệng bọn họ kiểu gì?".
"Việc này bà không cần lo, bọn họ sẽ nhanh chóng nói cho tôi biết tất cả những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813990/chuong-3213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.