“Trường Sinh Đan?".
Bạch Họa Thủy nín thở, đôi mắt trợn tròn: "Lế nào là đan dược trường sinh bất lão?".
"Không không không, không phải là loại đan dược đó, tôi vẫn chưa có bản lĩnh nghịch thiên cải mệnh", Lâm Chính lắc đầu.
"Vậy thì sao lại gọi là Trường Sinh Đan?", Bạch Họa Thủy mất hết hứng thú.
"Loại đan này có thể tăng 30 năm tuổi thọ cho. người bình thường, là mẻ đan có chất lượng tốt nhất trong số thuốc tăng thọ mà tôi luyện chế, hơn nữa dược hiệu không hề gây phản ứng với thuốc tăng thọ", Lâm Chính đáp.
"Thật không? Cho tôi một viên đi!".
Bạch Họa Thủy không nghĩ ngợi nhiều, nhanh tay nhanh mắt vớ lấy chiếc bình đổ một viên ra, rồi nhét luôn vào miệng.
"Bà... Aizz, thôi bỏ đi, coi như người chứng kiến cũng có phần! Tào Tùng Dương, ông cũng nhận một viên đi!", Lâm Chính läc đầu nói.
"Cảm ơn thần y Lâm".
Tào Tùng Dương mừng rð, kích động đi tới, cũng đổ một viên ra rồi dè dặt nhét vào miệng.
Người của Tử Vực đanh mắt lại, dường như: không có hứng thú lắm.
"Các anh không muốn sao?", Lâm Chính hỏi bọn họ.
"Hừ, loại đan dược tầm thường này cũng muốn chúng tôi cúi đầu sao? Thần y Lâm, cậu coi thường người của Tử Vực chúng tôi quái".
"Phải đấy, đừng nói là tăng 30 năm tuổi thọ, cho dù tăng 300 chúng tôi cũng không quan tâm".
"Chết chúng tôi cũng không sợ thì còn tham sống sao?".
Ai nấy đều rất cứng rắn, thái độ kiên quyết, giơ cao cổ chờ chết.
"Cũng có khí phách đấy", Bạch Họa Thủy nhếch môi, nheo mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813989/chuong-3212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.