Phong Tiếu Thủy vội vàng chạy đi thật xa, như chim sợ cành cong, không dám dừng lại phút giây nào.
Trong đầu anh ta chỉ có một ý nghĩ, phải mau chóng rời khỏi Giang Thành.
Anh ta chạy dọc theo quốc lộ một trăm cây số sau đó mới dừng lại.
“Cậu Phong, cậu còn ổn không?”.
Một thuộc hạ chống tay vào thân cây bên đường thở hổn hển, lên tiếng hỏi.
“Tôi không sao... Thần y Lâm! Thần Võ Tôn! Hai người cứ đợi đấy, tôi quay về Tử Vực nhất định sẽ tiêu diệt các người, lột da rút gân, băm thây các người ra làm nghìn mảnh! Mọi nỗi nhục ngày hôm nay tôi nhất định sẽ trả đủ!”, Phong Tiếu Thủy tràn đầy dữ tợn, đấm tay xuống đất gào lên.
Cuối cùng anh ta cũng trút lửa giận của mình không hề kiêng dè.
Lâm Chính không đoán sai, thả Phong Tiếu Thủy đi, anh ta không những không cảm kích Thần Võ Tôn, ngược lại anh ta vẫn sẽ trả thù Thần Võ Tôn, hơn nữa còn không nể nang gì, vẫn sẽ dốc hết toàn lực.
Từ chuyện anh ta nuốt lời, Lâm Chính đã nhìn ra người này không đáng tin! “Cậu chủ, cậu đừng lo, khi nào quay về Tử Vực bẩm báo với gia tộc, để gia tộc điều động vị đó ra mặt là đủ để đối phó với Thần Võ Tôn. Mặc dù Thần Võ Tôn vô cùng mạnh, nhưng ở trước mặt Tử Vực lại không đáng nhắc tới, có thể dễ dàng giết chết! Đám người đó một người cũng không thoát được!”, người đó nói.
“Vậy chúng ta quay về Tử Vực trước, về Tử Vực rồi sẽ phái cao thủ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813985/chuong-3208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.