Nhìn thấy Lâm Chính xuất hiện, Phong Tiếu Thủy hiểu ra người của mình đã thất bại.
Anh ta nhìn sang Thần Võ Tôn, đầy vẻ kiêng dè.
“Khí tức người này đáng sợ như vậy, người của tôi tuyệt đối không phải đối thủ. Bên cạnh thần y Lâm có cao thủ tuyệt đỉnh như thế từ lúc nào? Vì sao tin tức mà Tử Vực cung cấp cho tôi luôn sai sót?", Phong Tiếu Thủy cần răng nói.
“Cậu chủ, chúng tôi bảo vệ cậu, cậu hãy đi đi!". Người ở xung quanh vây lại, nghiêm túc nói.
Thấy bọn họ coi thường cái chết, ánh mắt Phong Tiếu Thủy lộ ra vẻ cảm động.
Nhưng anh ta biết bây giờ có chạy cũng không kịp.
Có một cao thủ tuyệt đỉnh ở đây, dựa vào bọn họ hoàn toàn không chạy được bao xa.
“Cô... là ai?", Phong Tiếu Thủy nhìn chăm chằm Thần Võ Tôn, hỏi.
“Xem ra người của Tử Vực ở Tử Vực quá lâu, ngay cả Thần Võ Tôn này mà cũng không biết! Hay là danh tiếng của Thần Võ Tôn tôi vang chưa đủ xa?”, Thần Võ Tôn lạnh lùng lên tiếng, rất không vui.
“Cái gì? Bà là Thần Võ Tôn?”, Phong Tiếu Thủy kinh ngạc: “Sao... Sao bà lại đi cùng thần y Lâm...?”.
“Tôi và thần y Lâm là bạn, các người muốn giết cậu ta tức là tuyên chiến với tôi, đừng tưởng Tử Vực các người là vô địch thiên hạ. Một đám rùa rút đầu trốn trong mai ma dám ngang ngược trước mặt tôi?”, Thần Võ Tôn lạnh lùng đáp.
Phong Tiếu Thủy nhìn Thần Võ Tôn chăm chú, vẻ mặt khó coi: “Vậy Thần Võ Tôn đại nhân muốn thế nào? Giết hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813984/chuong-3207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.