"Yên tâm đi, tôi sẽ cố găng hết sức, nhưng tiên nhân phải giúp tôi làm tan băng trước đã. Cách một lớp băng nghìn năm thế này thì tôi cũng không thể chữa khỏi cho cậu ấy được", Lâm Chính nói.
"Được, nhưng sẽ mất một chút thời gian".
Trấn Nguyệt tiên nhân khàn giọng nói, sau đó tiến lên một bước, huy động sức mạnh trong cơ thể. Bà ấy muốn dùng tay không phá tan lớp băng nghìn năm.
Băng nghìn năm không chỉ cực lạnh mà còn cực cứng, phá vỡ nó không phải là chuyện dễ dàng.
Mỗi khi Trấn Nguyệt tiên nhân tạo ra được một lỗ nhỏ trên tảng băng, tảng băng nghìn năm sẽ lập tức đóng băng chỗ đó lại.
Trấn Nguyệt tiên nhân chỉ đành dùng hết sức bình sinh để chặn luồng khí lạnh, từng chút một xé toạc lỗ hổng, cố gắng đưa con trai mình ra ngoài.
Với phương pháp này, gần như không thể kéo người bên trong ra ngoài nhanh chóng, ít cũng cần tới mười ngày hoặc nửa tháng.
Lâm Chính thở dài, bước lên trước nói: "Để tôi làm thử xem".
"Lâm thần y, việc này..."
"Phương pháp của tiên nhân quá chậm, dị hỏa của tôi có thể khiến khí lạnh chậm lại, chỉ cần mấy tiếng đồng hồ là có thể đưa cậu ấy ra".
Lâm Chính nói xong liền đưa tay bắt đầu phá băng nghìn năm.
"Vậy... cảm tạ Lâm thần y", Trấn Nguyệt tiên nhân bất lực đáp.
Sau ba giờ đồng hồ vất vả, người trong băng cuối cùng cũng được kéo ra ngoài.
Lâm Chính ngồi bệt xuống đất, mồ hôi đầm đìa, gần như hoàn toàn kiệt sức.
Trấn Nguyệt tiên nhân vội vàng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813913/chuong-3136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.