ọiáiẳiẳiắáiắáậáđũùẳiÚmm== uị Sơn động này không rộng nhưng lại rất sâu, hơn nữa còn có một lớp đất toả ra ánh sáng màu vàng.
Lâm Chính nhìn thấy lớp đất này liền lập tức ngồi xuống kiểm tra thử.
“Đất này là cố tình vùi ở đây! Xem ra có người cố tình muốn nuôi dưỡng thảm thực vật ở nơi này!”
Lâm Chính nhỏ tiếng lẩm bẩm rồi nhanh chóng Ì đi lên phía trước.
Cuối cùng, anh đứng ở cuối động quan sát một ø_ thảm hoa cỏ trông rất độc đáo.
Loại hoa cỏ này đang toả ánh sáng màu lam, bất luận là thân, lá hay cành đều có những đốm sáng như sao.
Nhìn qua trông như một bầu trời sao trên mặt đất.
“Đẹp lắm phải không?”
Trấn Nguyệt tiên nhân đi tới, bình thản đáp: “Có điều thứ gì càng đẹp thì càng nguy hiểm. Những loại hoa cỏ này không thể động vào đâu. Ban đầu tôi không biết nó là thứ gì nên từng thử chạm vào, sau đó liền lập tức trúng độc. Phải mất một năm sau đó tôi mới loại bỏ được hết độc tố. Cho nên từ đó về sau tôi chỉ đứng từ xa ngắm nó chứ không bao giờ động vào nó nữa".
'Thế nhưng Trấn Nguyệt tiên nhân vừa dứt lời thì Lâm Chính đã bẻ một bông hoa xuống rồi cầm trong tay quan sát.
“Lâm thần y!” Trấn Nguyệt tiên nhân vội vã hô lên. Nhưng không kịp nữa rồi.
Nhưng điều khiến bà ấy còn kinh ngạc hơn cả là Lâm Chính không hề có biểu hiện trúng độc. Như thể bông hoa độc trong tay kia chỉ là một bông hoa bình thường vô hại.
Trấn Nguyệt tiên nhân trợn tròn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813912/chuong-3135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.