Lâm Chính giơ kiếm và đi về phía Thuỷ Thánh Võ.
Vẻ mặt anh lãnh đạm, nhưng sát khí đằng đằng.
Ở khoảng cách này, nếu Lâm Chính bất ngờ xuất kích, Thủy Thánh Võ không có chuẩn bị trước
chắc chẳn sẽ không thể tránh được.
Lúc này, tính mạng của Thủy Thánh Võ đã nằm trong tay Lâm Chính!
“Lâm thần y!”
Bà cụ Diệp bên cạnh lo lắng, định nói gì đó rồi lại thôi.
Tuy nhiên, không ai dám ngăn cản Lâm Chính!
Rốt cuộc, anh là người duy nhất ở đây có tư cách buộc Thuỷ Thánh Võ phải làm điều này!
Và lần này Lâm Chính đứng ra bảo vệ Diệp Tâm Ngữ, nhà họ Diệp làm sao dám ngăn cản anh? Thuỷ Thánh Võ nhắm mắt lại và im lặng đứng đó, chỉ chờ lưỡi kiếm kia cứa vào cơ thể mình.
Không có hoảng loạn.
Không sợ hãi chút nào!
Có vẻ như anh ta đã sẵn sàng để chết! Nhưng vào lúc này.
Tang!
Lâm Chính đột nhiên đánh rơi thanh kiếm trong tay xuống đất.
Thuỷ Thánh Võ mở mắt ra, kinh ngạc nhìn vũ khí trên mặt đất, kinh ngạc nói: "Lâm thần y, việc này là. . "
"Bỏ đi!"
Lâm Chính lắc đầu, bình tĩnh nói: "Tôi đây là người thích mềm không thích cứng. Nếu anh đã thành khẩn xin lỗi, tôi làm sao có thể giết anh? Thủy Thánh Văn... anh đưa về đi!"
Thuỷ Thánh Võ thở gấp, không thể tin được nói: "Lâm thần y! Nếu giết tôi anh không chỉ báo được thù cho cô Diệp mà còn lấy được Thiên Kiêu Lệnh cấp hai của tôi. Đó là việc biết bao nhiêu người thèm muốn! Anh thực sự không muốn như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813872/chuong-3095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.