"Thánh Võ, làm cha là phải bảo vệ con cái. Lâm thần y và tên thiên kiêu cấp ba Thái Thương Long này đều không phải là người bình thường. Nếu con đến đây một mình rồi bọn chúng dùng thủ đoạn để hại con. Như vậy chẳng phải bố sẽ hối hận đến chết hay sao?", Thuỷ Mạc đáp.
"Bố, con tới cứu Thánh Văn, không phải tới đánh nhau. Bố mau cho người rời khỏi nhà họ Diệp đi!", Thuỷ Thánh Võ quát lên.
Những lời này vừa nói ra, người nhà họ Diệp, Lâm Chính, Thái Thương Long đều rất kinh ngạc.
Thiên kiêu cấp hai....không phải anh ta đến đây để chiến đấu sao? Có lẽ nào anh ta đang muốn làm hòa?
Mọi người không thể hiểu được.
Thuỷ Mạc muốn nói điều gì đó, nhưng Thuỷ. Thánh Võ rất cương quyết nên ông ta không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui sau khi thuyết phục con trai mình không thành.
Sau khi toàn bộ người nhà họ Thuỷ đều đã rời đi, Thủy Thánh Võ quay người lại, hơi cúi đầu nói:
“Xin lỗi đã làm phiền các vị".
Lâm Chính không quen với việc Thuỷ Thánh Võ khách sáo như vậy.
Anh vốn tưởng rằng thiên kiêu cấp hai hẳn là bá đạo hống hách lắm, nhưng không ngờ lại khiêm tốn như vậy.
"Thánh Võ thiên kiêu khách sáo rồi!", bà cụ Diệp khẽ gật đầu.
"Tôi có thể hỏi Lâm thần y là ai không?", Thủy Thánh Võ hỏi.
"Là tôi”, Lâm Chính đặt chén trà xuống nói.
"Lâm thần y! Nghe danh đã lâu! Chuyện của Thánh Văn tôi đã biết, đúng là lần này nó đã sai. Giờ tôi xin được tạ lỗi với thần y, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813871/chuong-3094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.