Người nhà họ Thuỷ đều nín thở. Người nhà họ Diệp cũng chết lặng.
Lâm thần y đến từ Giang Thành này ... quá điên rồi
Đồng tử của cậu Thuỷ co lại và khuôn mặt anh ta trở nên tái nhợt.
Anh ta nhìn chằm chằm mảnh vỡ của tách trà rơi trước chân mình, trong mắt bừng bừng lửa giận.
Lâm thần y này hoàn toàn không coi anh ta là cái đinh gì! "Được! Tốt lắm! Họ Lâm, mày có gan đấy! Xem ra hôm nay không động chân tay thì mày sẽ không bỏ qua chuyện này! Mày thực sự cho rằng tao dễ bắt nạt sao?"
Cậu Thuỷ không thể nhịn được nữa, anh ta tức giận đến mức giãm phải mảnh vỡ của tách trà.
Räc!
Những mảnh tách trà bị nghiền nát ngay tại chỗ.
Mọi người giật mình.
Lâm Chính yên lặng nhìn, một lúc sau lắc đầu: “Tôi cho anh một cơ hội!"
"Tao cũng đã cho mày một cơ hội, nhưng là mày không biết tốt xấu! Nếu như vậy, mày cũng không thể trách tao!"
Cậu Thuỷ gần giọng quát: “Lên cho tao! Bắt tên họ Lâm này lại!”
"Vâng!" Các cao thủ của nhà họ Thủy lập tức lao tới.
"Dừng lại! Thuỷ Thánh Văn! Cậu tự phụ quá rồi đấy!", bà cụ Diệp cũng nổi giận.
Tất cả các cao thủ của nhà họ Diệp cũng lao lên phía trước.
"Nhà họ Diệp nghe đây, tôi chỉ nhằm vào tên họ Lâm này! Nếu như các người dám nhúng tay vào, tôi sẽ xử lý luôn cả các người. Đến lúc đó Long Xuyên sẽ không còn nhà họ Diệp! Tự cân nhắc thiệt hơn đi!", cậu Thủy hét lớn.
Bây giờ anh ta sợ răng nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813863/chuong-3086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.