Cậu Thuỷ không phải kẻ ngốc, anh ta có thể nhận ra Lâm thần y này không có ý định kết giao với nhà họ Thuỷ của anh ta.
Vì đối phương không muốn làm bạn, nên chỉ có thể là kẻ thù!
Cậu Thủy không bao giờ khoan nhượng khi đối phó với kẻ thù.
"Tôi cũng sẽ không làm gì anh cả, chúng ta nợ máu trả máu đi. Anh bức em gái của tôi tự sát, hiện tại anh cũng tự sát trước mặt tôi. Như vậy thì chuyện này coi như xong, thế nào?" Lâm Chính bình tĩnh nói.
"Anh nói gì cơ?"
Nhà họ Thuỷ cả kinh, nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt không thể tin nổi.
Cậu Thuỷ và nhà họ Diệp đều kinh ngạc nhìn Lâm Chính.
Không ai có thể tưởng tượng nổi Lâm Chính sẽ nói ra một điều như vậy.
“Chỉ là chuyện của người ngoài mà thôi, vì sao Lâm thần y lại vì nhà họ Diệp chúng ta mà liều mạng như vậy?” Diệp Hoài ngơ ngác nói.
Bà cụ Diệp cắn môi dưới, không biết nên nói gì.
"Tên họ Lâm, tôi nói cho anh biết! Đây là Long Xuyên, không phải Giang Thành của anh! Ở chỗ này anh không thể một tay che trời!"
"Dám nói lời như vậy với cậu chủ nhà tôi! Anh chết chắc!"
"Có tin nhà họ Thuỷ chúng tôi nói một câu là anh không thể đi ra khỏi Long Xuyên được không?"
Người nhà họ Thuỷ vô cùng tức giận, tiến lên phía trước nhìn chằm chằm vào Lâm Chính.
Như thể bọn họ muốn ăn tươi nuốt sống anh.
Cậu Thuỷ cũng khó chịu, nhưng anh ta không biểu hiện ra ngoài, ngược lại còn mỉm cười rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813862/chuong-3085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.