Giọng nói vang lên vô cùng tự tin. Bà cụ bừng tỉnh: “Những người không liên quan ra ngoài cho tôi”.
“Mọi người ra ngoài đi, phần còn lại giao cho thần y Lâm. Mau ra ngoài”, Hàn Vĩ Long lên tiếng.
Những người khác không dám làm trái lời bà cụ, lập tức rời khỏi phòng. Mộc Thiên Viễn hai mắt đỏ hoe, rưng rưng nhìn Mộc long soái, sau đó cúi người trước thần y Lâm.
“Thần y Lâm, vừa rồi Thiên Viễn mạo phạm tới anh, xin lỗi anh. Long Quốc không thể không có ông được. Tất cả trông cậy cả vào anh”, nói xong người này sải bước đi ra ngoài và đóng cửa lại.
Đám đông cảm thán. Người có thể khiến Mộc Thiên Viễn cúi đầu có lẽ chỉ có Lâm Chính.
Lâm Chính im lặng nhìn rồi quay người nói: “Chuẩn bị châm”.
“Vâng”, đám người Triệu Trọng Tiên lập tức trở nên tất bật, trợ giúp cho Lâm Chính.
Ông Chung cũng giúp sức. Thế nhưng ông ta vẫn cảm thấy không yên: “Thần y Lâm, Tố Vấn Ngũ Hành Châm không có tác dụng với Mộc long soái vậy cậu định dùng cách gì để chữa trị cho ông ấy?”
“Tình hình hiện tại của Mộc long soái vô cùng nghiêm trọng. Sắc thuốc, lập tức sắc thuốc. Ngay tại đây”, Lâm Chính nói.
“Vâng”, đám đông lấy đồ ra, bỏ vào những thứ dược liệu phối sẵn, tìm vài chiến sĩ tới sảc thuốc.
Úc ục... Thuốc sôi ùng ục, mùi thuốc sộc lên mũi.
Lâm Chính cũng bắt đầu tiến hành châm cứu. Anh chỉ ghim năm châm. Khi châm thứ 5 vừa ghim xuống thì đám đông đã phải thốt lên.
“Huyền Không Châm””, bà cụ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813793/chuong-3016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.