Bọn họ ngước mắt lên, ai cũng kinh ngạc.
Đám người đi vào ai nấy đều mặc áo quân đội, vóc người cao to, bước đi hùng hổ, khí tức vô cùng đồi dào. Khi bọn họ vào quán trà thì càng tỏa ra khí thế mạnh mẽ khiến người khác không dám nhìn thẳng.
Nhiều vị khách trong quán trà bị cảnh tượng này dọa sợ, lặng lẽ rời khỏi đó.
Ông chủ quán trà cũng run rẩy.
Vì ai cũng nhìn ra được áo quần mấy người này mặc không tầm thường, nhất là trên vai bọn họ đều có in hình hoa, có nghĩa cấp bậc bọn họ ở trong quân đội không thấp.
Ít nhất cũng là cấp thống lĩnh trở lên!
Đám người Triệu Trọng Tiên kinh hãi, sắc mặt tái nhợt.
Để thống lĩnh khiêng kiệu cho bọn họ? Kiệu này khiêng lên... bọn họ sao dám ngồi? “Anh, là thần y Lâm đó bắt em dùng kiệu khiêng anh ta đến đảo Bạch Cực, anh ta mới đồng ý cứu ông nội!", Mộc Yên Linh nói.
“Thế à?”.
Người đàn ông dẫn đầu để tóc đầu đinh, cao gần hai mét đi đến gần Lâm Chính, thản nhiên nói: “Nếu anh có thể chữa khỏi cho ông nội tôi, đừng nói là khiêng kiệu anh qua đó, dù có cống cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu anh không chữa được, vậy thì kiệu này e là anh không đáng được ngồi”.
“Nếu đã như vậy thì tôi không chữa bệnh nữa, các vị về đi”.
Lâm Chính vắt chân lên ngồi, không muốn nói nữa.
Vẻ mặt đám người nhà họ Mộc lập tức trở nên âm trầm.
Sắc mặt người đàn ông đó cũng vô cùng lạnh lẽo.
Triệu Trọng Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813791/chuong-3014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.