“Ma Quân Đại Nhân tha mạng, tôi...tôi không hề lừa gạt Ma Quân...Đúng là đám người Thần Hỏa Tôn Giả đã rời khỏi Giang Thành rồi. Trong thời gian đó không hay xảy ra việc chém giết gì cả... ”, ma nhân kia đau khổ hét lên.
“Còn dám cứng miệng à?”, Đào Thiên Tam tức giận, bùng phát sức mạnh và siết cổ của ma nhân.
Nhưng đúng lúc này, Công Thâu Nhất Nhân lên tiếng: “Đào Ma Quân tạm thời bớt giận. Người này chẳng có gì phải lừa ông cả. Tai mắt của chúng ta được trải dài khắp Giang Thành, chỉ cần gọi một cú điện thoại để hỏi thì có thể biết ngay là cậu ta nói thật hay giả thôi mà”.
Đào Thiên Tam quay qua nhìn. Ông ta trầm mặt, sau đó ném người này qua một bên. Tên ma nhân đập mạnh người xuống đất, trông vô cùng thê thảm. 'Thế nhưng hắn không dám do dự, vội vàng bò dậy, quỳ phụp xuống, dí đầu sát đất.
“Gọi điện cho người ở Giang Thành đi”, Đào Thiên Tam lạnh lùng nói.
“Vâng đại nhân”, ma nhân lập tức lấy điện thoại ra bấm số.
Một lúc sau, tên này chắp tay nói: “8ẩm Ma Quân Đại Nhân, phía bên Giang Thành đúng là không xảy ra chiến tranh, người của đảo Thần Hỏa chỉ tới đây rồi rồi đi, quay về đảo Thần Hỏa rồi ạ”.
“Có biết nguyên nhân không?”, Đào Thiên Tam vội hỏi.
“Vẫn chưa biết. Người của chúng tôi không dám tiếp cận quá gần. Dù sao thì thế lực của Dương Hoa cũng luôn tiến hành dọn dẹp rất sạch sẽ tai mắt của chúng ta”.
“Một lũ vô dụng”, Đào Thiên Tam tức giận, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813634/chuong-2857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.