Lâm Chính xuống núi, đợi ở trong thôn.
Anh chỉ cho bọn họ hai tiếng.
Hai tiếng sau, nếu Cổ Liên không giải quyết được, anh chỉ đành dùng vũ lực cướp Chấn Kim.
Suy cho cùng đây cũng là nguyên liệu duy nhất để sửa chữa Tịnh Thế Bạch Liên.
Có Tịnh Thế Bạch Liên rồi anh mới có vốn liếng để đối kháng với Thiên Ma Đạo, mới có thể giữ được Giang Thành! Do đó, anh sẽ không tiếc bất cứ thủ đoạn nào để lấy nó về.
Cổ Liên cũng biết thái độ của Lâm Chính.
Cô ta không hi vọng Lâm Chính sẽ giao tranh với sơn trang Cổ Kiếm, trong lúc bất đắc dĩ cô ta đành ở lại sảnh chính khuyên nhủ một phen.
Nhưng Cổ Hạo hoàn toàn không cho cô ta chút cơ hội nào.
“Nghe đây, nếu con còn thử thuyết phục bố thì con cũng cút xuống núi luôn đi! Bố không thể dùng tính mạng của con trai mình để cho một kẻ lừa đảo giang hồ chưa từng nghe tới tên thử tay nghề! Hoặc là con im miệng ở lại sơn trang, không thì cút ngay đi cho bố! Mãi mãi cũng đừng quay về đây nữal”, dường như Cổ Hạo biết được suy nghĩ của Cổ Liên, lập tức quát lên, ngắt lời cô ta.
Cổ Liên há hốc miệng, muốn nói lại thôi, lời nói đầy bụng mà nghẹn trước họng.
Đúng lúc này, một tiếng hô kích động vang lên. Là đệ tử của sơn trang!
“Ông chủ, ông chủ, thần y tới rồi, thần y tới rồi!". Cổ Hạo nhíu mày, nhìn người đó: “Ai tới rồi?”.
“Quỷ Thủ Thần Y! Đại sư Huyền Sâm!”, đệ tử đó hô to.
Nghe vậy, Cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813584/chuong-2807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.