"Rất nhiều người từng nói với tôi như vậy, nhưng trên thực tế đầu của bọn họ đều đã bị tôi lấy mất".
Ma nhân kia bình thản nói. "Vậy hãy cho tôi xem bản lĩnh của anh đi". Lâm Chính bình thản nói, rồi lấy Hồng Mông
Long Châm ra, đâm vào người mình, đồng thời khởi động tất cả Lạc Linh Huyết.
Trong nháy mắt, khí tức của anh bắt đầu phản phác quy chân, trở nên vô cùng huyền diệu, cao. thâm khó dò.
"Hả?".
Ma nhân có chút kinh ngạc, sau đó mỉm cười: "Thú vị đấy, xem ra trận chiến này cũng không chán lắm".
Dứt lời, hắn xoay thanh cốt đao trong tay.
Vùi
Một luồng sát khí tàn bạo bỗng tỏa ra từ người hắn, lan khắp cánh đồng hoang.
Từ Thiên sợ hãi lùi lại, trốn thật xa.
Trâu bò húc nhau thì tốt nhất ruồi muỗi như ông ta phải chuồn cho nhanh.
"Đã chuẩn bị xong chưa?".
Ma nhân khế quát.
"Ma nhân mà cũng có kẻ lạc loài như anh sao? Tôi tưởng ma nhân đều là những sinh vật yếu kém thấy người là xông tới xem, không cần biết vuông tròn tam giác gì chứ”, Lâm Chính bình thản nói.
"Thế thì cậu không biết rõ về ma nhân chúng tôi rồi". "Vậy sao? Anh tên là gì?". "Cùng Đao". "Một cái tên rất lạ". "Chắc tôi sẽ là người cuối cùng cậu quen".
Cùng Đao cười, đôi mắt đỏ ngầu dữ tợn, bỗng cách không vung mạnh tay về phía Lâm Chính.
Vèo! Thanh cốt đao kia bản ra một luồng đao khí hình lưỡi liềm đen sì, chém đôi thiên địa, bay vèo về phía Lâm Chính.
Đao khí cực kỳ đáng sợ, thế như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813562/chuong-2785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.