“Thật ra thần y Lâm đã đuổi kịp tôi, nhưng... anh ta không giết tôi mà lại thả tôi về”, Lâm Anh Hùng nói.
Lúc này, tất cả người nhà họ Lâm đều quên cả thở, mở to mắt nhìn Lâm Anh Hùng.
Một lúc lâu sau, bọn họ mới phản ứng lại, những tiếng gào thét vang lên.
“Khốn nạn! Khốn nạn! Khốn nạn!”. “Đây là sỉ nhục người nhà họ Lâm chúng tai”.
“Nhà họ Lâm đã bao giờ bị khiêu khích đến vậy! Không thể tha thứ! Nhất định phải diệt thần y Lâm!”.
“Giết chết thần y Lâm, giành lại kiếm Kinh Hồng!".
“Giết chết thần y Lâm, giành lại kiếm Kinh Hồng!”.
Người nhà họ Lâm gào lên, ai nấy đều vô cùng căm phãn, vô cùng tức giận.
“Phó gia chủ!”, chưởng sự Lâm Cốc hô gọi.
“Chuyện này không tầm thường, liên quan rất nhiều tới kế hoạch trăm năm của nhà họ Lâm! Tôi phải mau chóng đi mời gia chủ, để ông ấy đi cùng tôi đến gia tộc chính mời cao thủ của gia tộc chính đến Giang Thành, giết chết thần y Lâm!”, Lâm Hạo. Thiên đứng bật dậy, quát.
“Phó giả chủ!”.
Lâm Anh Hùng gọi to.
Lâm Hạo Thiên nhìn anh ta.
“Lần này quay về nhất định phải chuẩn bị đầy đủ, tôi nghĩ có lẽ thần y Lâm vẫn còn át chủ bài! Nếu chỉ phái vài ba người đi thì chỉ đâm đầu vào chỗ chết! Một khi thất bại lần nữa, nhà họ Lâm sẽ không thể lấy lại mặt mũi!”, Lâm Anh Hùng nói.
“Vậy ý cậu là?”.
“Xin phó gia chủ khi đến gia tộc chính hãy yêu cầu gia tộc chính cho đội Thí Long xuất quân!”.
“Đội Thí Long?”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813114/chuong-2337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.