Biệt thự nhà họ Lâm. “Cái gì? Thần đại nhân chết rồi sao?”.
Lâm Hạo Thiên đột nhiên đứng dậy, kinh ngạc nhìn Lâm Anh Hùng đã chật vật trở về.
“Thần đại nhân không rõ sống chết, không biết thần y Lâm có giết ông ấy hay không, nhưng... kiếm Kinh Hồng đã bị thần y Lâm cướp mất”, Lâm Anh Hùng nhỏ giọng nói.
Nghe vậy, người nhà họ Lâm ở đây đều há hốc miệng, khó tin nhìn Lâm Anh Hùng.
“Kiếm Kinh Hồng... bị thần y Lâm cướp đi rồi?”. “Anh Hùng, cậu nói... thật sao?”.
“Đó là bảo vật gia truyền của nhà họ Lâm chúng ta! Lâm Anh Hùng, cậu lại để mất nó?”.
Các trưởng bối nhà họ Lâm đứng bật dậy, kinh ngạc nhìn Lâm Anh Hùng.
Lâm Anh Hùng quỳ tại chỗ, đấm một quyền xuống đất, nghiến răng chảy nước mắt.
Mọi người im lặng, sắc mặt ai nấy đều khó coi tột cùng.
“Thật là nhục nhã, đúng là vô cùng nhục nhãi”.
“Nhà họ Lâm đã bao giờ chịu nhục nhã đến như vậy?”.
“Lâm Anh Hùng, kiếm Kinh Hồng của chúng ta đã truyền thừa trăm năm, hôm nay lại bị cậu đánh mất! Cậu làm sao xứng với người nhà họ Lâm? Làm sao xứng với liệt tổ liệt tông nhà họ Lâm?”, Lâm Thái đứng lên, lớn tiếng quát.
“Anh Hùng tự biết mình có tội, không thể tha thứ! Chuyện đến nước này, Anh Hùng không có lời nào để nói, chỉ có cái chết tạ tội với nhà họ Lâm”.
Lâm Anh Hùng căm phẫn, nghiến nát cả răng, hận mình không có năng lực. Anh ta không do dự giơ tay, vỗ về phía trán mình.
Người nhà họ Lâm biến sắc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813113/chuong-2336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.