Không biết từ khi nào lại xuất hiện hơn mười bóng người đứng vây quanh bốn phương tám hướng.
Những người này đầu mặc vest đen, đeo mặt nạ giống ông ta, nhưng tất cả mặt nạ của đám người này đều chỉ có một nửa, chỉ che mắt, trên tay mỗi người đều cầm một thanh Đường Đao.
Thanh Đường Đao trông có vẻ được tạo thành từ vật liệu đặc biệt, dưới ánh trăng chiếu rọi, nó lóe sáng rực rỡ.
"Tên Kiều Tín này đúng là nóng lòng không kiên nhãn! Tôi vừa bước chân ra khỏi khách sạn, hắn đã phái người tới giết tôi luôn sao? Hừ, cũng có thể coi là nhân vật tàn nhãn!"
Lâm Chính mở xe xuống xe, châm một điếu thuốc.
"Cậu đứng bên cạnh xem là được, đám chó mèo này cứ giao cho tôi luyện tay!"
Trương Thất Dạ khit mũi, cũng không dài dòng, lao về phía đám người.
"Khiêm tốn một chút, đây là đường lớn! Đừng gây thêm phiền toái cho mình”.
Lâm Chính hờ hững nói. "Tôi biết rồi!"
Trương Thất Dạ như một cơn gió, giết về phía đám người nhà họ Kiều.
Người nhà họ Kiều không ngờ Trương Thất Dạ lại dám phản đòn, ai nấy đều vung đao chém tới.
Bọn chúng không phải là những tên côn đồ bình thường, mỗi đòn đánh mỗi nhát chém đều có bài bản. Hơn nữa lưỡi đao sắc bén, cộng với sức mạnh cánh tay đáng sợ, đủ để chém sắt như bùn, chẻ đôi mọi thứ.
Nhưng người mà bọn chúng đối mặt không phải người bình thường, mà là Thất Dạ Ma Quân của Ám Ma Đạo! Trương Thất Dạ siết chặt hai nắm đấm, tới gần bọn chúng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813007/chuong-2230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.