"Đừng sốt ruột! Đừng sốt ruột! Có thể là tác dụng của thuốc chưa đúng chỗ thôi!"
Kiều Tín đổ mồ hôi đầm đìa, nhanh chóng lấy một viên thuốc khác từ hộp gỗ bên cạnh, nhét vào miệng Dịch Tiên Thiên.
Không ngờ...
"Am
Dịch Tiên Thiên phát ra tiếng kêu thảm thiết,
sau đó cổ lệch sang một bên, ngã xuống đất, không nhúc nhích.
Tim mọi người đập thình thịch, như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
“Ông Dịch! Ông Dịch!”, Hoa An sốt sắng gọi.
Nhưng Dịch Tiên Thiên không có phản ứng gì cả.
Dường như Hoa An ý thức được điều gì đó, vươn tay dè dặt đặt dưới mũi Dịch Tiên Thiên cảm
nhận một lát, sau đó lại đặt tay lên ngực ông ta.
Một lúc sau, sắc mặt Hoa An trở nên tái nhợt, vẻ mặt nghiêm trọng, đột ngột đứng dậy.
"Ông ấy chết rồi!" Bốn chữ đơn giản thốt ra từ miệng Hoa An.
Kiều Tín liên tiếp lùi ra sau, suýt không đứng vững.
Những vị khách xung quanh náo động, tất cả đều nhìn chăm chăm vào Kiều Tín.
Thần y Kiều này đã giết chết một người đang sống sờ sờ...
Người này là người của Thương Minh đấy!
Đây còn là địa bàn của Thương Minh!
Kiều Tín phải giải thích thế nào đây? "Không thể nào... tuyệt đối không thể nào... thuốc của tôi là linh đan chữa trăm bệnh! Cho dù người chết uống vào cũng có thể sống lại! Ông... ông ấy sao có thể chết được chứ? Tuyệt đối không thể nào! Nhất định có vấn đề ở chỗ nào đó!", Kiều Tín nôn nóng hét lớn với đôi môi run rẩy.
"Cậu Kiều, bây giờ nói gì cũng muộn rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3813006/chuong-2229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.