Lâm Chính cảm thấy vô cùng khó hiểu, quay sang nhìn Nông Đường Công.
"Tôi sẽ giải thích với cậu sau", Nông Đường Công lập tức đáp.
Lâm Chính cảm thấy rất khó tin, anh suy nghĩ một lát rồi bình thản nói: "Chỉ như vậy thì chắc chắn là không đủ, ông tự ý đưa người nhà họ Lương đến đây, món nợ này cũng phải tính. Nhưng hôm nay nể mặt ông Nông, tôi sẽ không khiến ông quá khó xử, ông đưa người của mình đi ngay đi!".
"Vài".
Ông cụ Thư không chút do dự, lập tức hét lên rồi dẫn người nhà họ Thư định rời đi.
"Ông Thư, các ông đi đâu vậy? Chẳng phải ông nói muốn đòi lại công bằng cho mẹ tôi sao?".
Thấy ông cụ Thư định đi, con trai cả của Cổ Sam lập tức xông tới, cuống quýt kêu lên.
Ông cụ Thư tỏ vẻ lúng túng, khàn giọng nói: "Chuyện này e là tôi không giúp được rồi, nhưng tôi cũng khuyên các cậu đừng tiếp tục truy cứu nữa. Chấm dứt tại đây sẽ có lợi cho tất cả mọi người".
"Hả?".
Con trai cả của Cổ Sam như bị sét đánh ngang tai.
"Không được, chuyện này không thể cứ thế bỏ. qua được. Thần y Lâm này hại chết mẹ tôi, tôi sẽ không để yên đâu! Tôi muốn tên họ Lâm này phải đền mạng! Tôi muốn anh ta đền mạng!".
Con gái cả của Cổ Sam gào lên xông tới, định cào cấu Lâm Chính.
Cũng may người ở bên cạnh kịp ngăn cô ta lại.
"Khốn kiếp! Làm càn! Tất cả dừng tay cho tôi!", ông cụ Thư nổi giận, nghiêm giọng quát.
Lúc này mọi người mới trở nên yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812988/chuong-2211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.