Nghe Nông Đường Công nói thế, Lâm Chính liền có chút do dự.
Anh biết rất rõ về thân phận của Nông Đường Công.
Ở trong nước, ông ta có thể nói là sự tồn tại nói một là một, nói hai là hai.
Ngay cả ông ta cũng nói như vậy, thì tức là thân phận của ông cụ Thư ở trong nước không hề đơn giản.
Có lẽ mọi chuyện không dễ dàng như Lâm Chính nghĩ.
"Nhóc con, tôi biết cậu rất tức giận, nhưng chuyện này thực sự không thể kích động được. Tôi thấy lão già kia bị cậu bóp đến mức sắp tắt thở rồi. Thế này đi, cậu nể mặt tôi, thả ông ta xuống đã, rồi chúng ta sẽ bàn bạc xem nên giải quyết chuyện này thế nào, được không?", Nông Đường Công vội tỏ vẻ hòa hoãn nói.
"Ông Nông, có lẽ ông ta có thân phận không tầm thường, nhưng tôi cũng không phải hạng sợ chết. Nếu thực sự uy hiếp đến tôi, kiểu gì cũng chết, thì tôi thích khiến kẻ thù chôn cùng mình hơn", Lâm Chính bình thản nói.
"Cậu... Vậy người nhà họ Lương thì sao? Những người cậu quan tâm thì sao?", Nông Đường Công cuống lên: "Cậu chết cũng không sao, vấn đề là bọn họ cũng không sống được! Bọn họ đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Lương, dọn khỏi nhà lớn của nhà họ Lương, lẽ nào hôm nay cậu không cho bọn họ một con đường sống sao?”".
Câu nói này có thể nói là đâm thẳng vào điểm yếu của Lâm Chính.
Nhìn đám người Lương Thu Yến, Lương Vệ Quốc mệt mỏi ở bên dưới, và hai chị em Lương Tiểu Điệp đang kinh hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812985/chuong-2208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.