Lúc này Lâm Chính giống như một chiến thần điên cuồng tàn phá trên biển. Dù là vũ khí chiến đấu hay là bom thì cũng chẳng khác gì đậu hũ trong mắt anh. Tất cả đều bị tiêu diệt. Một lúc sau, máy bay chiến đấu cũng bị bản rơi mười mấy cái. Nhưng chiếc khác thì không dám tiếp cận, chỉ bay lượn từ xa để tấn công. Cả tuyến đường biển chìm trong. biển lửa. Khói lửa bay mù trời.
“Kẻ địch quá mạnh. Xin cứu viện. Xin cứu viện", người chỉ huy vùng đảo nói vào bộ đàm.
Người này trợn ngược mắt, nhìn bóng hình như thần linh xuất hiện mà cảm thấy đầu óc như sắp nổ tung. Những võ. giả ở hai bên bờ của nước Anh Hoa vẫn còn đứng đó quan sát.
Một người đàn ông mặc áo gió màu đỏ, có một vết sẹo. trên mũi nói giọng khàn khàn: “Hattori đại nhân, chúng ta cứ đứng im không ra tay sao? Còn tiếp tục như vậy thì đội tự vệ sẽ bị đánh bại hoàn toàn mất".
“Không cần lo läng, để đội tự vệ chơi cùng kẻ đỏ một lúc. Đợi đến khi cậu ta cạn kiệt sức lực rồi thì chúng ta ra tay mới nhẹ nhàng”, một người đeo mặt na ác ma mặc đồ đen bó sát người bước tới.
“Nhẹ nhàng sao?”
“Chắc mọi người không biết. Kẻ đó cơ thể đao thương bất nhập. Trước khi cậu ta tiêu hao sức lực thì không một ai có thể khiến cậu ta bị thương đâu”, đám đông nghe thấy vậy bèn chau mày.
“Hóa ra là vậy. Tôi rõ rồi”, người đàn ông có sẹo khẽ nói.
“Võ thuật của Long Quốc tôi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812962/chuong-2185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.