“Khốn nạn!”.
Trong một căn phòng xa hoa tràn ngập hương sắc cổ xưa, một người đàn ông trung niên để đâu quai nón đầy vẻ tức giận, đập mạnh lên chiếc bàn trước mặt.
Chiếc bàn làm bằng gỗ trầm hương lập tức nứt ra.
Người bên dưới nhìn thấy mà đau trong lòng.
Chiếc bàn đó ở bên ngoài là bảo vật vô giá, người thường hay dùng bàn này chịu ảnh hưởng từ bàn có công hiệu tăng thêm tuổi thọ.
Bây giờ nó lại nứt như vậy, sao không đau lòng cho được? Nhưng người đứng bên dưới biết ở trong mắt người đàn ông đó, nó chỉ là một chiếc bàn rất bình thường mà thôi.
“Đại nhân bớt giận!”, người bên dưới vội quỳ xuống, dập đầu kêu lên.
“Hay cho thần y Lâm, dám khiêu chiến với đại hội! Hay lắm! Nếu tôi không cho cậu biết mặt, tên tôi sẽ không phải là Long Hâm nữa!”, người đàn ông trung niên nổi giận đùng đùng.
“Đại nhân đừng như vậy! Lâm Chính đã hạ độc cậu chủ, nếu ra tay với Lâm Chính, cậu ta nổi giận không đưa thuốc giải, cậu chủ sẽ không được cứu! Đại nhân bớt giận!”, người bên dưới vội nói.
Người đàn ông trung niên sa sầm mặt, im lặng một lúc, nghiến răng nói: “Cậu chủ các người đang ở đâu?”.
“Đã đưa đi tìm bác sĩ nổi tiếng giải độc!”.
“Hừ, một kẻ ở giới thế tục nho nhỏ lại dám ngông cuồng như vậy! Cậu ta tưởng người khác gọi cậu ta là thần y Lâm thì cậu ta thật sự là thần y sao? Năng lượng của đại hội trải rộng khắp thế giới, thần y tài giỏi nào mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812780/chuong-2003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.