“Nói chuyện?”.
Lý Đào khẽ cười, khinh bỉ nói: “Tôi với cô chẳng có gì để nói với nhau hết!”.
“Lý sư tỷ, lẽ nào chuyện này thực sự không cách nào cứu vấn sao?”, ánh mắt Liễu Như Thi tỏ vẻ sốt ruột.
“Hừ, bây giờ cô biết sợ rồi à? Lúc người tình của cô to mồm muốn đấu y sinh tử sao các cô không biết sợ? Bây giờ chuyện này đồn khắp nơi, giấy không gói được lửa, cô lại chạy đến chỗ tôi thế thọt khúm núm? Cô có thấy hèn hạ không hả?”, Lý Đào cười khẩy, ánh mắt đầy khinh thường.
“Sư tỷ, em biết sai
“Cô thì biết cái chó gì? Trước đó tôi đã cho cô bao nhiêu cơ hội rồi hả? Cô không biết trân trọng, bây giờ mọi chuyện ầm ï lên lại đến đây giả bộ đáng thương? Con khốn này! Cô đang đùa giỡn chúng tôi đấy hả? Hay là cô không coi chúng tôi ra gì? Mẹ kiếp, ngay từ đầu cô bỏ chút lợi ích ra thì có phải không có chuyện này không?”, Lý Đào hừ mũi nói.
“Thế nên sư tỷ, em muốn bù đắp...”
“Bù đắp cái đầu cô ấy, biến!”, Lý Đào mất kiên nhẫn chửi bới, đang định đóng cửa lại.
Nhưng đúng lúc này,
“Haizz, Lý sư muội, em đừng nóng nảy như thế chứ! Nếu Liễu sư muội đã đến, thì chúng ta hãy bình tĩnh nói chuyện với nhau đi”, Tiết Tường cười nói bước tới, nheo mắt đánh giá Liễu Như Thi: “Liễu sư muội, nói đi, cô muốn bù đắp thế nào?”.
“Sư huynh muốn cái gì?”, Liễu Như Thi hỏi.
“Nếu lúc trước bảo người tình của cô cho chúng tôi một giọt Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812630/chuong-1853.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.