Mặc dù Hoạt Độc trên người Lâm Chính chưa được giải hết, nhưng nhờ kỹ pháp đặc biệt của thiên cung Trường Sinh, Hoạt Độc đã được áp chế thành công.
Trong đêm, Lâm Chính một mình ngồi trên giường châm cứu.
Thu Phiến mang nước rửa mặt tới cho anh, đặt ở trên bàn.
Cô ấy nhìn người đàn ông đẹp như thiên thần ở trên giường, rốt cuộc trong mắt vẫn lộ ra sự thương tiếc.
“Anh Lâm, vì cơn giận nhất thời mà phải làm đến mức đó sao?”, cô ấy không nhịn được nói.
“Đây không phải là cơn giận nhất thời. Tôi đã tận mắt nhìn thấy Như Thi liều cả mạng sống, quên mình vì tôi, mà người sỉ nhục cô ấy đang ở trước mắt, nếu tôi trơ mắt nhìn thì sao có thể làm người?”, Lâm Chính nói.
“Nhưng vậy cũng đâu đến nỗi phải liều mạng”, Thu Phiến khuyên nhủ.
“Liều mạng? Ha ha, cô sai rồi, đối phó với một Tiết Tường. vẫn chưa đến mức đớ”, Lâm Chính lắc đầu cười nói.
“Anh lớn tuổi hơn tôi nên tôi mới gọi anh một tiếng anh Lâm, nhưng thời gian vào sư môn của anh rõ ràng không dài bằng tôi. Anh không hiểu y thuật của thiên cung, nó huyền ảo và vĩ đại, vượt ngoài tầm hiểu biết của người thường. Tôi không biết y thuật của anh thế nào, nhưng chắc chắn không thể sánh băng với y thuật thiên cung!”, Thu Phiến sốt ruột nói.
Nhưng Lâm Chính lại lắc đầu. Thu Phiến nhíu mày, không nói gì nữa, quay người rời đi.
Lâm Chính tiếp tục châm cứu.
Thật ra những năm qua, Lâm Chính luôn nghiên cứu y thuật của thiên cung Trường Sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812629/chuong-1852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.