Bậc thềm kia đã bị máu tươi nhuộm đỏ.
Khuôn mặt xinh đẹp trắng nõn của Liễu Như Thi cũng dính đầy máu tươi.
Cô ấy thở hổn hển, cảm thấy trời đất quay cuồng, thần trí không còn tỉnh táo.
Nhưng ý chí thôi thúc cô ấy không được bỏ cuộc, mà vẫn tiếp tục dập đầu xuống đất.
"78..." "79..." "80." Cô ấy yếu ớt đếm.
Cũng không biết là có đếm nhầm không, nhưng cô ấy cứ lặp đi lặp lại động tác này một cách máy móc...
Đôi nam nữ trên bậc thềm ngây người ra nhìn.
"Sư muội, có phải chúng ta làm hơi quá rồi không?", người đàn ông nhíu mày, nhỏ giọng nói.
"Em chỉ định đùa giỡn con khốn này, khiến cô ta biết khó mà lui, nhưng không ngờ cô ta lại ngang bướng như vậy", cô gái bất mãn nói.
"Được rồi sư muội, thế thôi là được rồi, cứ tiếp tục thế này e là có án mạng mất. Để ra án mạng ở bậc thềm Trường Sinh thì chúng ta cũng không được yên thân đâu! Bảo cô ta dừng lại đi!", người đàn ông trầm giọng nói.
Cô gái gật đầu, lập tức kêu lên: "Đủ rồi! Đừng dập đầu nữa!".
Liễu Như Thi dừng lại, cơ thể hơi loạng choạng, ngồi dưới đất còn không vững.
Cô ấy ngẩng đôi mắt mông lung lên nhìn cô gái kia: "Cảm ơn sư tỷ...
Sau đó lảo đảo đứng lên, định cống Lâm Chính. "Cô muốn đi đâu?", cô gái trầm giọng hỏi.
"Sư tỷ, em... em nhập thiên cung...", Liễu Như Thi yếu ớt đáp.
"Nhập thiên cung? Nhập thiên cung gì cơ? Cô đưa ngay cậu ta xuống đỉ!", cô gái quát.
"Cái gì?", Liễu Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3812624/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.