Chương 433: Anh không xứng
Văn Hải sửng sốt.
Gã đâu ngờ Ứng Phá Lãng lại nói như vậy.
Nhìn Văn Hải ngây ra như phỗng, khóe miệng Ứng Phá Lãng khẽ dương lên, lắc đầu, sau đó lại vỗ vai Văn Hải, nói: “Người anh em, anh đừng lo, chỗ bố anh tôi vẫn sẽ giúp. Dù sao nếu tôi không ra tay, thần y Lâm kia giải quyết bố anh cũng sẽ gây phiền phức cho tôi, cho nên đây không chỉ là giúp bố anh, mà còn là giúp cho bản thân tôi”.
Mặc dù trong lòng Văn Hải không thoải mái, nhưng cũng không dám lên tiếng, chỉ đành nặn ra nụ cười, liên tục cảm ơn.
Ứng Phá Lãng xoay người đi, liếc về phía Lâm Chính, thản nhiên lên tiếng: “Thần y Lâm, dừng lại đi”.
Lâm Chính đang bóp cổ Văn Mạt Tâm lạnh lùng nhìn Ứng Phá Lãng.
“Đừng gây chuyện nữa, dừng lại, nghe tôi đi”, Ứng Phá Lãng bình thản nói.
Trong mắt hắn lộ ra sự tự tin không gì sánh được và không cho phép phủ định.
Dường như hắn cảm thấy lời nói của hắn là thánh chỉ.
Nhưng theo Lâm Chính thấy, mỗi một câu nói của Ứng Phá Lãng đều là trò cười.
“Dừng lại? Nghe theo anh? Anh là ai? Anh là cái thá gì?”, Lâm Chính lên tiếng.
Anh hỏi liên tục bốn câu, Ứng Phá Lãng lập tức nheo mắt lại.
“Anh… Anh nói cái gì?”, hắn lạnh nhạt hỏi.
“To gan!”.
“Láo xược!”.
Một số trưởng lão của Sùng Tông Giáo nổi giận.
Minh Vũ nhíu mày, hạ giọng quát: “Thần y Lâm! Chúng tôi không thể phủ nhận thực lực của cậu khiến người ta kinh ngạc, trình độ y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811205/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.