Chương 432: Tôi không thích giúp phế vật
Văn Mạt Tâm không kịp đề phòng, bị đạp trúng vai, xương bả vai lập tức bị gãy, người cũng bay ra xa, một lần nữa ngã trên đống tường đổ nát.
Ầm ầm…
Cả bức tường đổ sầm xuống.
Đó là một bức tường dày nửa mét đó!
Vậy mà Văn Mạt Tâm đập vào lại đổ!
Rốt cuộc cơ thể Văn Mạt Tâm đã phải chịu một lực mạnh đến cỡ nào chứ?
Mọi người đều hốt hoảng, ngỡ ngàng bởi cảnh tượng này đến nỗi đầu như sắp nổ tung.
“Bố!”, Văn Hải kêu lên thất thanh, định xông tới.
“Đừng lại đây!”.
Văn Mạt Tâm cố chịu đựng cơn đau, lờ mờ hét lên, lời vừa dứt miệng, liền hộc ra máu tươi.
Văn Hải đâu nghĩ được nhiều, cứ thế xông tới, nhưng trưởng lão hai bên vội ngăn gã lại.
“Cậu Văn, đừng qua đó!”.
Lâm Chính đang ở đó, Văn Hải mà qua, kiểu gì chẳng phải chịu đòn?
Ai chặn đường thần y Lâm đó đúng là điên!
E rằng hôm nay anh thật sự muốn thực hiện lời anh nói trước đó… san bằng Sùng Tông Giáo!
Đương nhiên, đó không phải là điều khiến người ta ngạc nhiên.
Mà là chiêu thức Lâm Chính dùng đều là chiêu thức của Sùng Tông Giáo! Nói chính xác hơn, đều là những chiêu thức mà Văn Mạt Tâm đã dùng!
Mặc dù chiêu pháp vẫn còn thô sơ, nhưng uy lực thì vô cùng khủng khiếp, bất luận là sức mạnh, tốc độ hay thậm chí là nội kình, đều mạnh hơn Văn Mạt Tâm không biết bao nhiêu lần.
“Hiều rồi, hiều rồi… thần y Lâm này lúc trước bị Văn giáo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811204/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.