Chương 416: Ngu xuẩn cùng cực? Dường như là tiếng hô hoán của Lâm Chính giúp trái tim căng thẳng của Lạc Thiên được thả lỏng.
Cô ấy ngơ ngác nhìn người trước mặt, hai mắt hơi mơ hồ cố gắng muốn nhìn thật rõ gương mặt anh.
Nhưng cuối cùng cô ấy vẫn nhắm mắt lại.
Cũng không biết là quá mệt mỏi hay là ý chí trong lòng cuối cùng cũng sụp đổ, cô ấy không kiên trì nổi nữa.
Lâm Chính chạm trán mình vào trán Lạc Thiên, phát hiện cô ấy không những sốt mà còn vô cùng yếu ớt, sức cùng lực kiệt, cộng thêm quá mệt mỏi dẫn tới kiệt sức. Đương nhiên, những chuyện này đều không quan trọng…
Anh nhìn sang cánh tay của Lạc Thiên.
Cánh tay máu thịt lẫn lộn thậm chí hơi mưng mủ, đầu óc Lâm Chính giống như sắp nổ tung.
Anh là bác sĩ, anh có thể nhận ra chắc chắn vết thương này là do người khác đạp lên mà ra!
Rốt cuộc Lạc Thiên đã phải chịu đựng ấm ức thế nào mới thành ra như vậy?
Lâm Chính không dám nghĩ thêm.
Anh sợ.
Lúc này, cơn giận gần như sắp nuốt chửng tư duy của anh.
Anh mau chóng rút một cây châm bạc ra, đâm vào cánh tay Lạc Thiên, làm dịu cơn đau giúp cô ấy, đồng thời đưa tay nhẹ nhàng xoa nơi chân bị gãy của cô ấy.
Khí tức tràn trề, làm dịu đau đớn do gãy xương.
Nhưng làm vậy chỉ trị được ngọn không trị được gốc.
“Ông Hoắc, mong ông hãy mau chóng lái xe lên núi, tôi cần đưa bạn tôi của tôi xuống núi chữa trị”, Lâm Chính lạnh lùng nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811188/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.