Chương 415: Chỉ mong đây là một giấc mơ
Xung quanh xôn xao.
Ai cũng bị câu nói của Lâm Chính làm kinh ngạc.
“Cái gì? Cậu không phải người của Thượng Võ Quán? Hoắc Kiến Quốc! Chuyện này là sao? Thượng Võ Quán các ông hết người rồi sao? Lại còn mượn chi viện bên ngoài?”, đại sư Phong Liệt
“Chuyện… Chuyện này…”, Hoắc Kiến Quốc có vẻ mặt khó coi, không biết nên trả lời thế nào.
Câu nói của Lâm Chính hoàn toàn khiến ông ta không còn đường lui.
“Hừ, tôi đã nói rồi, Thượng Võ Quán của ông sao có thể có người giỏi như vậy. Hoắc Kiến Quốc, ông giỏi thật đấy!”, đại sư Phong Liệt cười nhạt, nói.
“Nếu đã như vậy, Hoắc Ngạo, anh ra đây đi! Anh là truyền nhân của Hoắc Thượng Võ, tôi nghĩ trong những người này, anh có thực lực mạnh nhất. Anh ra đây, đánh với tôi!”, Lý Hạ quát lên.
Sắc mặt Hoắc Ngạo trắng bệch.
Mặc dù thực lực của Lý Hạ không bằng Trần Hạc và Trương Long trước kia, nhưng vẫn là một cao thủ. Hoắc Ngạo là truyền nhân của Hoắc Thượng Võ, thật ra thiên phú không tính là cao. Giải quyết vài đệ tử bình thường còn được, nếu muốn đối phó với Lý Hạ, chưa nói có thua hay không, sợ rằng anh ta có thắng cũng rất thê thảm.
“Đều tại thằng khốn mày nhiều lời!”, Hoắc Ngạo bực bội, âm thầm mắng chửi Lâm Chính.
“Anh đang chửi tôi sao?”.
Lâm Chính ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn Hoắc Ngạo.
Hoắc Ngạo run rẩy, dường như mới ý thức được, vừa rồi người này dùng hai chiêu đã giải quyết gọn Trần Hạc và Trương Long,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3811187/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.