Chương 157: Bác sĩ thiên tài (2)
Lâm Chính thở dài, lên tiếng: “Để tôi gọi điện thoại cho bố anh”.
“Lâm Chính, tôi biết cậu và bố tôi có quen biết nhưng giá trị của bức họa này chưa chắc đã là điều mà chút tình cảm giữa cậu và bố tôi có thể giải quyết được. Chưa chắc ông ấy đã nể mặt cậu đâu”, Mã Phong nói.
Nếu là vết tích của Cố Khải Chi thì anh ta tin rằng bố cũng sẽ đứng về phía anh ta thôi.
“Đợi tôi gọi xong rồi nói đi”, Lâm Chính lấy điện thoại ra, gọi cho Mã Hải.
“Cậu Lâm…”
“Con trai ông đang ở trước mặt tôi”, Lâm Chính nói.
Mã Hải đang ngồi trong phòng làm việc lập tức đứng bật dậy. Hai mắt ông ta trố tròn, một lúc sau mới vội vàng lên tiếng: “Nó…nó làm gì vậy ạ?”
“Anh ta không làm gì cả, chỉ là kêu người bao vây tôi thôi”.
“Một phút, cho tôi một phút…không…ba mươi giây”, Mã Hải run rẩy hét lên rồi gọi điện thoại cho Mã Phong như một kẻ điên.
“Bố ạ”, Mã Phong nhận điện thoại.
“Quỳ xuống”, Mã Hải ở đầu dây bên kia gào lên.
Mã Phong sợ tới mức hai chân mềm nhũn, vội vàng quỳ phụp xuống. Đám đông trố tròn mắt.
“Cậu Mã, hà tất phải làm thế chứ”, Lâm Chính vội vàng nói.
Thế nhưng Mã Phong chưa kịp nói gì thì một đám mấy kẻ mặc đồ đen đã từ ngoài lao vào.
“A Ưng, A Nham, sao các người lại ở đây”, Mã Phong hỏi.
“Đánh !”, A Nham quát lên. Đám người kia lập tức lao về phía người đàn ông đầu đinh. Hiện trường trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-vo-dung-cua-nu-than-ban-chuan-moi-full/3810933/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.