Thường Tân sửa sang lại quần áo, ngồi dựa vào ghế chờ đợi. Mấy giây trước, ngoài phòng Thư ký gọi điện thoại vào nói có người họ Đồng tìm anh, không chút do dự nào, anh đồng ý ngay. Trên thực tế, anh chờ đợi lần gặp mặt này đã rất lâu rồi, bao nhiêu đêm, anh khó ngủ, lăn lộn suy nghĩ về hình ảnh tình địch gặp nhau, những lời trong lòng muốn nói cũng luyện tập vô số lần.
Trên cửa truyền đến hai tiếng gõ cửa, Thường Tân ngồi thẳng cố tình bình tĩnh nói: "Mời vào." Cửa bị đẩy ra, Đồng Húc Lãng sải bước vào, thư ký thay họ đóng cửa lại.
Thường Tân đứng lên tươi cười chào đón: "Đồng tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu."
Đồng Húc Lãng khinh miệt lườm anh, cười lạnh nói: "Đừng làm ra vẻ với tôi."
Thường Tân lập tức thu lại nụ cười, ngồi xuống, hai tay khoanh trước ngực, cũng cúi đầu nhìn tay của mình, giống như rảnh rang nói chuyện thời tiết, nói: "Phiền Đồng tiên sinh nói chuyện phép tắc một chút."
Đối phó với loại cáo già xảo quyệt phải bình tĩnh, mục đích của anh ta chính là muốn chọc giận anh, ngàn vạn lần không thể mắc bẫy trước trận địa rối loạn của anh ta. Trong lòng Đồng Húc Lãng tự nhắc nhở mình, sau đó không nhanh không chậm anh đi tới ghế phía trước bàn, ngồi xuống, ánh mắt sắc bén quét qua khuôn mặt của anh ta, giọng giống nhau đáp lại bình thản: "Tôi đã quá phép tắc đối với anh rồi, tốt nhất anh nên an phận một chút cho tôi, nếu không đừng trách tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-tot/2735519/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.