Vì cấm khu quân sự đề phòng nghiêm ngặt, mặc dù tìm người điều tra dốc hết sức bình sinh mà Thường Tân cũng không tra được tài liệu cá nhân của Đồng Húc Lãng. Giống với người muốn trộm bảo vật, vẫn tận lực tìm kiếm Kho báu nhưng lại không có kết quả. Vì vậy giờ phút này cầm điện thoại của Lâm Sâm Sâm, giống như khi anh tìm được một phần kho báu. Không chậm trễ chút nào, anh đè xuống phím "tìm kiếm", nhưng suy nghĩ lại trúng một cước như đưa đám, bởi vì trong tấm hình hiện ra một khung mật mã.
Lâm Sâm Sâm quả nhiên thông minh, sổ danh bạ còn không quên cài mật khẩu. Thời gian không nhiều lắm, bọn họ chẳng mấy chốc sẽ trở lại phòng họp, trên trán Thường Tân rỉ ra một lớp mồ hôi hột dày đặc. Anh vẫn nhớ rõ ràng sinh nhật Lâm Sâm Sâm, chỉ mong mật khẩu cô dùng không phải là sinh nhật của người khác. Sau khi điền mật khẩu vào, rõ ràng là báo ‘mật khẩu không đúng’. Thường Tân khẽ nguyền rủa một tiếng, ôm tâm lý đã mẻ lại sứt nhấn loạn ở phía trên, đáng tiếc càng gấp gáp càng sai lầm. Bên ngoài đã vang lên tiếng bước chân càng đi càng gần, anh thở dài để điện thoại di động xuống.
Trở lại vị trí, anh lấy điện thoại di động của mình ra vuốt vuốt, một ý nghĩ chợt lóe, anh nhớ lại một mật khẩu trước kia Lâm Sâm Sâm đã từng sử dụng. Thừa dịp bọn họ còn chưa đi vào, Thường Tân vội vàng rướn người qua cái bàn cầm điện thoại Lâm Sâm Sâm lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-tot/2735517/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.