"Được."
Diệp Thiên Bách gần như không cần suy nghĩ mà trả lời rất nhanh chóng.
Hạ Thanh Nguyệt nghe vậy thì lại nhíu chặt mày, cô không ngờ Diệp Thiên Bách lại có thể sảng khoái đồng ý như vậy, là một tên phế vật đến ở rể để kiếm miếng ăn, chẳng phải lúc này anh ta nên cầu xin cô đừng vứt bỏ mình sao?
Câu trả lời của Diệp Thiên Bách hiển nhiên đã khiến Hạ Thanh Nguyệt rất bất mãn.
"Diệp Thiên Bách, Thanh Nguyệt ly hôn với cậu, cậu sẽ
không nhận được một xu nào từ gia đình này, mấy năm nay cậu đã làm Thanh Nguyệt và cái nhà này mất mặt đủ rồi."
Mẹ của Hạ Thanh Nguyệt - Mã Quế Phương nói với vẻ mặt cực kỳ khó coi.
"Tôi có thể mang bài vị của sư phụ tôi đi không?" Diệp Thiên Bách hỏi.
"Có thể."
Hạ Thanh Nguyệt nhanh chóng trả lời.
"Cảm ơn"
Diệp Thiên Bách không mặn không nhạt trả lời một câu rồi đi về phía phòng của mình.
Một lúc sau, Diệp Thiên Bách ôm theo bài vị của sư phụ anh đi ra, cúi đầu chào mọi người, sau đó cầm bài vị rời đi.
"Thanh Nguyệt, mẹ thấy nó chính là một thằng ngu, những năm này bảo nó làm cái gì thì nó làm cái đó, cứ giống như một người máy vậy." Mã Quế Phương chanh chua nói.
"Đừng quản nhiều như vậy, dù sao chúng ta vứt bỏ được thứ vướng víu như vậy rồi thì sau này Thanh Nguyệt sẽ không bao giờ bị người khác chê cười nữa."
Hạ Đông Quốc thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-toan-nang-cua-hoa-khoi/3401532/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.