Bước chân dừng lại, Lăng Thiếu Phong quay người nhìn cô gái đang quỳ xuống trên sàn.
" Xin anh... đừng nói Diệp Tử Hàn. Tôi xin anh... "
Lăng Thiếu Phong đi tới đỡ cô dậy, lau đi những giọt lên trên má ấy, mỉm cười chua xót: '' Nếu như cô chịu nói rõ mọi chuyện, tôi sẽ không nói cho Diệp Tử Hàn biết. Tấm ảnh này, tên này rõ ràng ôm lấy eo Trương Tiểu Nặc, rút cuộc hắn là ai?"
Đường Noãn im lặng, giọt lệ ấy, không ngừng rơi...
" Tôi với Trương Tiểu Nặc quen nhau năm mười lăm tuổi, chúng tôi cùng làm nhân viên trong một nhà hàng. Năm đó, mẹ tôi tái giá, tôi không chấp nhận được, nên đã bỏ đi. Người trong ảnh là Diệp... Diệp Thiên Ca. Ba chúng tôi đều là nhân viên trong nhà hàng ấy. Từ xa lạ đến quen biết, từ quen biết trở thành người thân không thể tách rời... Đến năm mười bảy tuổi, Diệp Thiên Ca chính thức hẹn hò với Tiểu Nặc. Cứ như thế, ba chúng tôi quen nhau bảy năm, bảy năm... "
Nước mắt Đường Noãn không kiềm được rơi xuống, cả người run rẫy.
" Tất cả mọi thứ đều rất tốt đẹp, rõ ràng rất tốt đẹp. Đến năm 2016, tôi uống say ở quán bar, tôi gọi anh ấy đến rước tôi. Diệp Thiên Ca vì tới rước tôi đã bị tai nạn giao thông. Lúc tôi cùng Tiểu Nặc đến bệnh viện, nhìn cái xác lạnh ngắt của Diệp Thiên Ca. Anh biết cảnh sát giao thông nói gì không? Hắn ta nói vì Diệp Thiên Ca vượt đèn đỏ... Diệp Thiên Ca vì muốn nhanh chóng tới đón tôi... Diệp Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475190/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.