Diệp Tử Hàn dập tắt điếu thuốc trên tay, muốn giúp cô lau đi mái tóc ước nhưng cô lạnh lùng né tránh.
" Diệp Tử Hàn, tôi muốn ly hôn. "
Ban công im lặng lạ thường, chỉ còn tiếng hít thở nặng nề của anh:" Cho tôi lý do. "
Trương Tiểu Nặc né đi ánh mắt của anh, im lặng không nói một lời. Cổ tay bị anh nắm chặt, giọng nói lạnh lùng pha chút chua xót:" Cho tôi một lý do. "
" Hết yêu rồi! Bởi vì tôi không còn yêu anh cũng không còn muốn sống cùng anh, đáp án này, được chứ?"
Trương Tiểu Nặc mỉm cười nhìn thẳng vào đôi mắt bi thương ấy, tàn nhẫn nói từng lời, từng câu.
Cổ tay bị nắm chặt dần dần buông lỏng, Diệp Tử Hàn lùi về phía sau, không tin được nhìn cô.
" Hết yêu? Cô đã từng yêu ai bao giờ? Trương Tiểu Nặc, cô không xứng với từ Yêu! Vì thế... đừng sỉ nhục nó. "
Đôi mắt đỏ hoe, dường như chỉ cần nhắm mắt giọt lệ liền tuôn trào. Trương Tiểu Nặc mỉm cười ngọt ngào:'' Đúng, tôi chưa bao giờ yêu ai, kể cả anh. "
Bàn tay siết chặt thành quyền, Diệp Tử Hàn như mất hết lý trí, nhào tới vác cô lên lưng quăng lên giường.
Hai tay bị anh siết chặt, khống chế, Diệp Tử Hàn dùng chân kẹp chặt hai chân nhỏ đang phản kháng, hung bạo xé bộ nằm ngủ trên người cô.
" Đừng! "
Bỏ qua lời cầu xin của Trương Tiểu Nặc, anh cắn mút bộ ngực sữa đang nhô lên, bàn tay dời xuống cặp đùi trắng nõn.
" Diệp Tử Hàn, tôi không còn yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-chong-thay-the-tro-dua-hon-nhan/475189/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.